Sau một thời gian khá dài khi người bố mất, người con gái mới vào phòng bố, cô thấy một chiếc hộp mầu đen, được trạm trổ một cách rất công phu, có đề chữ: Tặng con gái. Cô gái mở chiếc hộp và ngạc nhiên khi thấy trong hộp chỉ là một mảnh nhôm xấu xí có khắc số 23. Cô rất lấy làm ngạc nhiên, tại sao bố cô lại giữ một vật không có giá trị trong một chiếc hộp đẹp như thế.
Rồi bẵng đi một thời gian cô con gái quên đi thắc mắc ấy. Cho đến khi cô sinh đứa con đầu lòng. Lúc từ bệnh viện cô thấy nét mặt của chồng rất mừng. Cô hỏi có chuyện gì thế anh? Người chồng trả lời anh vừa nhặt được một báu vật, nói rồi người chồng liền rút ở túi mình ra một mảnh nhôm xấu xí có khắc số 23, anh bảo đó là mảnh nhôm người ta đeo vào cổ chân con gái anh để không nhầm lẫn với con gái người khác. Đây là vật mà chỉ có con gái anh mới có…Và bây giờ thì cô đã hiểu vì sao bố cô lại trân trọng mảnh nhôm đó thế.
Bạn thân mến!
Mảnh nhôm xấu xí 23 chẳng có chút giá trị vật chất, nhưng với người Cha, nó thật giá trị bởi nó mang dấu ấn của người mà ông yêu thương đã đeo nó.
Chúng ta cũng hãy biết trân trọng những gì trong cuộc sống hiện tại. Mỗi biến cố, sự việc xảy đến trong đời đều cho ta những thông điệp tích cực, điều quan trọng ta biết đọc ra những thông điệp ấy.
Nghe đọc chuyện: