giao hàng trong 24 giờ
trả lời trong vòng 1 giờ
Theo dõi:

Chuyện 7: Lừa và Hổ

25 Tháng Mười, 2020

Chuyện 7: Lừa và Hổ

 

 

Thời xưa ở vùng Quý Châu không có Lừa. Có một người hay làm việc tốt đã chở một con Lừa đến đây bằng thuyền. Nhưng sau đó ông ta phát hiện ra rằng ở đây hầu như không có việc gì cần đến Lừa. Thế là ông ta đành thả nó vào rừng.

Một hôm Lừa đang đứng gặm cỏ thì có một con Hổ đi ngang qua, từ đằng xa Hổ đã thấy Lừa. Lần đầu tiên Hổ nhìn thấy một con vật cao lớn và kỳ lạ như vậy, Hổ nghĩ Lừa chắc phải là một kẻ có bản lĩnh cao cường. Nhưng với uy danh là một “Chúa rừng xanh”, Hổ từ từ bước đến gần Lừa và nói:

– Ngươi là ai thế?

Lừa thấy Hổ tuy sợ nhưng cố bình tĩnh trả lời:

– Mi chưa biết danh ta sao? Nghe cho rõ đây: Ta là ngài Mankan hùng mạnh.

Hổ nghe vậy thì nghi ngờ nhưng cũng có phần sợ ngài Mankan, nó nghĩ thầm:

– Đây là ngài Mankan hùng mạnh, không biết ngài mạnh đến cỡ nào, không nên đối đầu mà nên kết bạn với Ngài thì tốt hơn. Nhưng trước hết phải thử tài ngài đã.

Nghĩ rồi Hổ nói với Lừa:

– Thưa ngài Mankan hùng mạnh xin hãy vui lòng cho tôi kết bạn với ngài, chúng ta sẽ cùng nhau cai trị khu rùng này.

– Được, ta đồng ý – Lừa nói.

Hổ nói tiếp:

– Vậy bây giờ Ngài hãy vào rừng lùa lũ Hươu Nai ra đây để tôi xé xác chúng.

Lừa liền đi vào trong rừng và kêu lên một tiếng thật to. Các con vật ở đây chưa bao giờ nghe tiếng gì như thế thì sợ hãi bỏ chạy thục mạng ra phía bìa rừng.

– Quái vật, có quái vật… chạy mau chị em ơi!

Ngoài bìa rừng Hổ đang đợi sẵn liền lao vào đám Hươu, Nai và xé xác chúng ra đánh chén một bữa no nê và trong bụng thầm nghĩ:

– Chỉ với một tiếng kêu thôi mà đã làm cho bọn thú rừng sợ đến như vậy thì Ngài Mankan quả là nguy hiểm, không thể xem thường được.

Vài hôm sau, Hổ gặp Lừa và nói:

–  Lần này thì Ngài cứ đợi ở ngoài, tôi sẽ vào trong rừng đuổi thú ra cho ngài tóm cổ bọn chúng.

Thế là Hổ chạy vào trong rừng, lũ thú vật sợ oai Hổ bỏ chạy tán loạn trong rừng.

– Hổ kìa! chạy mau đi.

Lừa chờ ở ngoài bìa rừng, chờ mãi mới thấy một con Thỏ chạy ra. Tuy cố gắng hết sức nhưng Lừa không sao bắt được Thỏ. Mệt quá Lừa nằm vật ra thở.

– Phùuu .. Phùuu…. mệt quá…phùuu ..

Lúc đó, có một con Chim Ưng bay ngang qua, thấy Lừa nó liền lao xuống mổ vào đầu vào mặt, Lừa đau lắm nhưng cố chịu đau đợi cho Chim Ưng mổ gần tới miệng liền nhanh như cắt đớp gọn Chim Ưng vào miệng. Khi thấy Hổ chạy ra, Lừa nhả xác Chim Ưng ra nói:

– Ta đâu cần phải nhọc sức đuổi Nai đuổi Thỏ như mi, khi cần ta chỉ cần nằm một chỗ cũng có thể bắt được cả Chim Ưng đang bay trên trời nữa cơ.

Hổ thấy vậy thì lấy mà sợ ngài Mankan lắm, nó nghĩ:

– Đến cả Chim Ưng cũng không thoát thì rõ ràng là Ngài Mankan mạnh hơn mình rồi.

Từ đó Hổ lấy làm sợ ngài Mankan lắm, luôn tìm cách tránh mặt Lừa. Một hôm, khi đang cùng Lừa đi dạo đến bên một con suối, Hổ liền đề nghị Lừa thi nhảy.

– Ngài Mankan hãy thử xem ai nhảy xa hơn nào.

Không còn cách nào khác Lừa phải chấp nhận.

– Được, nhảy thì nhảy.

Vốn là dân chuyên nghiệp, Hổ chỉ cần một cái búng nhẹ là đã qua bờ bên kia. Còn Lừa thì rơi ùm xuống suối và lóp ngóp bò lên bờ. Thấy thế Hổ ngạc nhiên chạy lại hỏi:

– Làm sao mà Ngài lại rớt xuống suối thế?

Lừa vẫy vẫy đôi tai và từ trong tai Lừa rớt ra 2 con cá Lừa nói:

– Mi là đồ ích kỷ, chỉ lo nghĩ đến bản thân mình. Còn ta khi nhảy qua suối ta thấy mấy con cá đang bơi dưới suối và ta đã ra tay bắt chúng.

Nghe vậy, Hổ vô cùng sợ hãi và tìm cách để thoát khỏi Ngài Mankan đáng sợ này.

Một ngày kia Hổ quyết định phải trốn khỏi ngài Mankan nguy hiểm này. Thế là nó cắm đầu chạy thật nhanh qua khu rừng bên cạnh. Trên đường đi nó gặp Chó Sói, Chó Sói thấy Hổ chạy thục mạng như vậy thì lấy làm lạ liền chặn Hổ lại hỏi.

– Ê Hổ, làm gì mà mày chạy dữ vậy?

– Tao đang chạy trốn Ngài Mankan hùng mạnh. Mày cũng mau chạy đi kẻo Ngài sẽ giết cả tao lẫn mày đấy.

Sói ta ra vẻ hồ nghi liền bắt Hổ mô tả hình dáng Ngài Mankan cho nó nghe. Nghe xong nó cười và nói với Hổ:

– Chẳng phải Ngài Mankan gì đâu, nó đích thị là một con Lừa vô hại thôi. Mày hãy dẫn tao đến gặp nó, tao sẽ xé xác nó.

Hổ lấy làm không tin lời Sói, nó nói:

– Không được đâu, tao sợ Ngài Mankan lắm, tao không đi với mày đâu, lỡ mày bỏ tao mà chạy thì sao?

Sói liền bày kế để Hổ hết sợ:

– Hay là như vầy, tao sẽ lấy dây buộc vô cổ mày rồi đầu kia sẽ buộc vào tay tao để lúc nào tao cũng ở cạnh mày, như vậy mày sẽ không sợ tao chạy trốn.

Nghe Sói nói có lý, Hổ bèn làm theo lời Sói rồi cả hai dắt nhau đi tìm Lừa.

Thấy Sói và Hổ đến Lừa rất sợ nhưng cố bình tĩnh nói:

– A! Con trai Sói của ta, con hứa là bắt cho ta 3 con Hổ để ta tẩm bổ mà mới có 2 con thôi, vậy hôm nay con đem con thứ 3 đến phải không?

Nghe Lừa nói vậy Hổ vô cùng tức giận cho là Sói Lừa mình liền quay ra quát lớn:

– Thằng Sói khốn kiếp mày dám Lừa tao à?

Sói chưa kịp nói thì đã bị Hổ lao vào cắn chết tại chỗ. Sau đó Hổ cắm đầu chạy một mạch không dám nhìn lại đằng sau.

 

Các bạn thân mến!

Trong cuộc sống không hẳn kẻ yếu luôn thất thế và kẻ mạnh luôn thắng thế. Điều quan trọng là phải biết tin tưởng vào khả năng của mình, dám đấu tranh và giỏi đấu tranh thì không gì là không thể chiến thắng.