Vào một buổi tối trong một kỳ nghỉ đông lạnh lẽo, một đứa bé trai khoảng sáu, bảy tuổi đang đứng phía ngoài cửa sổ của một nhà kho. Cậu bé không có giày để mang, quần áo của cậu thì rách rưới.
Một phụ nữ trẻ đi ngang qua, cô nhìn thấy cậu bé và cô đọc được nỗi khao khát trong đôi mắt xanh của cậu bé. Cô nắm lấy tay cậu bé và dẫn cậu vào trong nhà kho rồi cô mua cho cậu một đôi giầy mới và một bộ quần áo ấm.
Sau đó cô dắt cậu trở ra và nói với cậu: “Bây giờ cháu có thể trở về nhà và có một kỳ nghỉ đông thật hạnh phúc”.
Cậu bé chăm chú nhìn cô rồi hỏi: “Cô có phải là Thượng đế không?”.
Người phụ nữ nhìn cậu bé, mỉm cười và trả lời: “Không cháu à, cô chỉ là một trong số đứa con của Thượng đế”. Đứa bé đáp lại: “Cháu biết rồi, cô phải là Thượng đế thôi!”.
Bạn thân mến!
Chưa ai thấy Thượng đế bao giờ, nhưng những gì tốt đẹp đang diễn ra quanh ta như muốn mách một điều, Thượng đế là đấng hiện hữu và tốt lành.
Mỗi việc tốt chúng ta làm cho mọi người, là cách minh chứng ta thuộc về đấng Thượng Đế.
Nghe đọc chuyện: